Tâm tỉnh lặng rời xa tứ tướng
Giác không cầu, mê chẳng vướng tâm
Ngồi an nhiên vô niệm căn trần
Trăng bát nhã chiếu soi muôn tánh
Pháp tham thiền đừng trông làm thánh
Ma Ba Tuần ắt phải nhập tâm
Muôn thiên tinh quỹ mỵ cười thầm
Tu vọng tưỡng luân hồi sáu cỏi
Muốn kiến tánh tâm không mong mõi
Cảnh diệu huyền thanh tịnh tối linh
Chỉ soi nhìn chân tánh nơi mình
Duyên hội đủ vọng tâm tan vỡ
Cười ha hả giấc mơ muôn thuỡ
Vọng hóa thành bảo sỡ Như Lai
Người tỉnh rồi giấc mộng sâu dầy
Gác chân nghỉ tùy duyên độ chúng |