Một nhát dao thiêng tóc phũi rồi
Chẳng còn phiền nảo vướng trong tôi
Đỉnh trầm hương khói chuông ngân nhẹ
Chợt tĩnh cơn mê mộng vỡ rồi
Ba ngàn thế giới phù du mộng
Trả lại cho đời nợ núi sông
Tăng già bình bát vui sơn thũy
Tứ tướng tam tâm chẳng bận lòng
Gậy trúc tùy duyên ban pháp đạo
Đói ăn khát uống ngủ ngàn sao
Vô minh trần hoặc không vướng bận
Màn trời chiếu đất cảnh tiêu dao
Thùy quang hổn tục bao năm lẻ
Độ chúng hữu duyên thoát lưới mê
Uẫn thân huyển mộng chờ tan rả
Hòa với hư không một cõi về . . .
|